[Tôi đi thuê] Những người có chung niềm đam mê
Thông thường, chỉ sau 1 phút trò chuyện là tôi có thể xác định được rằng tôi có muốn thuê người đó hay không. Có thể bạn không tin, nhưng thật sự tất cả phẩm chất và nội tâm của một người đều hiện lên trong đôi mắt của họ.
Giáo dục vô cùng quan trọng bởi nó sẽ giúp bạn học được cách suy luận nhưng đó chưa phải là tất cả. Kỹ năng là cần thiết trong công việc, điều này có lẽ không cần bàn cãi gì thêm. Nhưng một khi đã là kỹ năng thì chúng đều có thể được dạy và học được. Bản thân tôi và anh bạn Datuk Kamarudin đều chẳng biết một chút gì về hàng không khi chúng tôi mua lại AirAsia. Sau hơn chục năm, chúng tôi giờ đã biết hơn một chút về ngành này.
Thế nhưng đam mê, điều này quả thực vô cùng khó để truyền cho người khác. Nói một cách đơn giản, hoặc là bạn có đam mê với một điều gì đó hoặc bạn chẳng có chút hứng thú nào cả. Và điều này có ảnh hưởng rất lớn tới công việc của bạn.
Nếu không có niềm đam mê, có lẽ AirAsia sẽ chẳng thể nào đi xa tới như bây giờ. Chỉ ba ngày sau khi khai trương, vụ khủng bố 11/9 diễn ra, cả ngành hàng không như chao đảo và chúng tôi cũng không phải ngoại lệ.
Nhưng không chỉ có thể, SARS, cúm gia cầm, sóng thần, động đất, lũ lụt, các cuộc đảo chính, khủng hoảng tài chính và giá dầu leo thang. Chúng tôi tưởng như đã không thể vượt qua từng ấy những biến cố đó.
Thật may mắn, bằng đam mê, chúng tôi đã vượt qua những khó khăn không tưởng ấy. Ngày nay, AirAsia là hãng hàng không “bình dân” lớn nhất tại châu Á và cũng là một trong những hãng hàng không phát triển nhanh nhất thế giới.
Người phụ tá đầu tiên của tôi, Jonathan Yabut, cũng là người có chung niềm đam mê với chúng tôi vậy. Tôi nhận ra điều này ngay từ lần đầu gặp mặt và quả thật cậu ấy đã không làm tôi thất vọng chút nào. Trong vòng thi đó, có những lúc tưởng chừng như thua cuộc nhưng cậu ấy vẫn không hề từ bỏ. Cậu ấy đã cho chúng tôi thấy được sự gan góc, quyết tâm tới cùng của mình, kể cả khi phải làm việc dưới một áp lực khủng khiếp. Tôi đã thấy được niềm đam mê cháy lên trong đôi mắt của cậu ấy và chúng tôi đã không ngần ngại chấp nhận Jonathan.
Và đó là những gì chúng tôi tìm kiếm khi tuyển dụng.